Sao tình vắng mãi chẳng hồi âm
Tháng bảy làn ngâu trĩu lệ cầm
Một phút say rồi ngơ ngẩn bữa
Muôn ngày đắm vậy thẫn thờ tâm
Đành như gió thả hoài trông đợi
Để tựa lần mơ chắc lỡ nhầm
Vẫn bởi hương nồng sau nhụy úa
Đâu người phận gửi khóc buồn thâm
Lưng chiều quạnh quẽ nhả lời âm
Bỗng tủi liền khơi khúc nguyệt cầm
Thoảng phút say miền dân dã nội
Loang niềm lạc nẻo giữa tình thâm
Rồi khi bỏ bến sang thuyền đợi
Chọn lỡ lìa thôn chuyển hướng nhầm
Mỗi buổi mơ về nơi chốn họ
Đêm buồn trỗi nhạc ở từ tâm
Lưng chiều quạnh quẽ nhả lời âm
Bỗng tủi liền khơi khúc nguyệt cầm
Thoảng phút say miền dân dã nội
Loang niềm lạc nẻo giữa tình thâm
Rồi khi bỏ bến sang thuyền đợi
Chọn lỡ lìa thôn chuyển hướng nhầm
Mỗi buổi mơ về nơi chốn họ
Đêm buồn trỗi nhạc ở từ tâm